Dương Khai đã nói đến nước này rồi, Lý Nguyên Thuần còn có thể nói gì được nữa?
Tuy lão biết tỏng Dương Khai muốn dùng bọn lão làm bảo tiêu không công, nhưng cũng không thể không đồng ý, lão còn cười tít mắt:
- Được thế thì tốt quá.
Mấy người hải ngoại này không xem Bát đại gia ra gì, và cũng không xem Thương Vân Tà Địa ra gì. Vì căn cơ của họ không ở trung nguyên!
Cùng lúc đó, cách Chiến Thành gần nghìn dặm.
Vô số bóng người, vô số yêu thú hình thù kỳ quái mờ ảo giữa làn khói bụi cuồn cuộn
Đi đầu là một con yên thú khổng lồ, hình thể to lớn. Trên lưng nó, một gã nam tử im lặng đứng đấy, không màng đến phương hướng của Chiến Thành.
Gã này ước chừng chỉ tầm bốn mươi, năm mươi tuổi, toàn thân không có điểm nào kỳ lạ, tướng bạo bình thường, người mặc áo xanh. Nhưng đôi mắt y thì lại không ngừng tóe tinh quang, vẻ mặt lạnh lùng, không nộ nhưng đầy uy thế.
Tà chủ Thương Vân Tà Địa, Dương Bách!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT