Dương Khai một tay ôm Khúc Hoa Thường, sắc mặt hơi trầm xuống. Hắn bằng lòng bị bắt vào đây là vì đang cần gấp một nơi yên tĩnh để chữa thương, ai ngờ còn chưa hồi phục đã bị người ta hô đánh gọi giết, tâm trạng tự nhiên không vui.
Hiện giờ trạng thái của hắn tuy chưa hoàn toàn hồi phục, nhưng cũng không còn suy yếu như trước, dù không phát huy được toàn bộ thực lực thì bảy tám phần vẫn có thể.
Vì vậy, tuy người vây quanh không ít, nhưng Dương Khai lại không có nửa điểm sợ hãi. Có điều, nơi này dù sao cũng là địa bàn của người ta, nếu thật sự đánh nhau cũng phiền phức.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn nam tử trung niên kia, Dương Khai nói:
"Vị bằng hữu này, có phải ngươi đã hiểu lầm gì không?"
"Hiểu lầm?"
Đàm Lạc Hưng cười ha hả:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT