Nếu tu vi của Trần Thiên Phì không bằng hắn, có lẽ hắn còn có thể gieo một vài cấm chế vào đạo ấn của gã. Nhưng gã mập này là Tứ phẩm Khai Thiên, bỏ xa Dương Khai mấy con phố, Dương Khai cũng không có thủ đoạn này.
Huống chi, lần này đã giết nhiều người của Xích Tinh như vậy, trong lòng Trần Thiên Phì chẳng lẽ không có chút oán hận nào? Bây giờ tha cho hắn không chết thì dễ, nhưng sau này hắn cắn trả thì hậu quả khó lường.
Lư Tuyết nghe vậy, sát chiêu lại nổi lên, đánh cho Trần Thiên Phì hiểm tượng hoàn sinh, lượn lờ bên bờ sinh tử, bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ mạng.
Trần Thiên Phì kinh hãi thất sắc, trong lòng biết nếu không thể khiến Dương Khai thay đổi ý định, lần này mình sợ là thật sự dữ nhiều lành ít. Vừa né tránh sát chiêu của Lư Tuyết, hắn vừa vội vàng hô lớn:
"Ta có Trung Nghĩa Phổ! Ta nguyện dâng lên đại nhân để tỏ thành ý!"
Trung Nghĩa Phổ là thứ gì Dương Khai hoàn toàn không biết, ngược lại Lư Tuyết nghe xong trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc:
"Trung Nghĩa Phổ lại ở trong tay ngươi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT