Sau một tuần trà, sắc mặt Nguyệt Hà biến đổi, kinh hô:
– Hỏng rồi, bọn họ thật sự đuổi theo tới.
Dương Khai quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy hàng chục luồng sáng đang lao tới từ phía đó, trong lòng căm hận vô cùng. Thực lực thấp quả nhiên là uất ức, khắp nơi bị người ta ức hiếp mà không thể phản kháng. Hắn quay đầu nhìn Lư Tuyết nói:
– Chuyện này e là không thể giải quyết trong hòa bình được rồi. Nếu không muốn bị liên lụy, ngươi tốt nhất nên đường ai nấy đi với ta ở đây!
Lư Tuyết có chút kinh ngạc nhìn Dương Khai, không ngờ lúc này hắn vẫn còn nghĩ đến điều này, trong lòng hơi ấm lên, lắc đầu nói:
– Dù có tách ra lúc này, ta cũng không thể thoát khỏi liên quan. Ở lại còn có thể góp thêm một phần sức lực.
Dương Khai gật đầu, cũng không có thời gian khuyên bảo, trực tiếp tế ra Như Ý Đại, trùm lên đầu nàng và Quách Tử Ngôn. Hai người hiểu ý, không hề chống cự, bị Dương Khai thu vào trong túi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play