Hai người lặng lẽ tiến lên, tránh né từng đống lửa trại và từng đội hải tộc. Mãi đến hai canh giờ sau, Dương Khai mới dẫn Cố Phán đến một khu rừng rậm.
Dưới thần niệm cảm ứng, xung quanh không có khí tức sinh mệnh nào, nơi này cũng cực kỳ hẻo lánh. Dương Khai thu lại Vô Ảnh Sa:
"Nghỉ ngơi một chút đi."
Vô Ảnh Sa dù sao cũng là bí bảo của Khai Thiên Cảnh, Dương Khai thúc giục nó cũng tiêu hao không ít. Ở nơi quỷ quái này, không biết lúc nào sẽ có đại chiến nổ ra, tự nhiên phải luôn giữ gìn tinh lực.
Sắc mặt Cố Phán vẫn tái nhợt, nàng mò mẫm ngồi xuống một tảng đá, lấy một vật từ trong không gian giới ra, vẻ mặt u oán nhìn nó.
Dương Khai định thần nhìn lại, có chút cạn lời.
Thứ Cố Phán đang cầm trên tay, rõ ràng là một con cá khô nhỏ, dài khoảng nửa thước, màu vàng óng, hẳn đã được chế biến cẩn thận. Liên tưởng đến thứ dính bên khóe miệng nàng lúc trước, Dương Khai bỗng hiểu ra, cô gái này cứ cúi đầu bận rộn, hóa ra là đang ăn cá khô!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play