"Tiểu hữu, đắc tội rồi."
Dư lão từ từ đưa một tay ra, ánh mắt nhìn chằm chằm Dương Khai, như muốn nhìn thấu tận tâm can hắn.
La Hải Y đứng bên cạnh mặt mày tái nhợt, nắm chặt tay, vô cùng lo lắng. Nàng không biết Dương Khai có qua được cửa ải kiểm tra tài sản này không, rất có thể là không qua được. Nhưng trên người nàng cũng không có nhiều tiền, nếu không đã có thể cho Dương Khai mượn để cứu nguy.
Ngược lại, Dương Khai vẻ mặt bình thản, dù trước mặt là một Tứ phẩm Khai Thiên cũng vẫn mỉm cười tự đắc:
"Phong Vân Đấu Giá Hội có quy định này sao? Sao ta không biết nhỉ."
Dư lão nhíu mày, trước đây Phong Vân Đấu Giá Hội không có quy định này, đó là vì mọi người đều tuân thủ phận sự. Nhưng gã này vừa nhìn đã biết không phải loại tốt lành gì, còn dám nói đến quy định? Huống chi, một Đế Tôn Cảnh quèn mà cũng dám ăn nói ngông cuồng trước mặt hắn như vậy, không khỏi có chút tức giận:
"Tiểu hữu, xin hãy hợp tác."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play