"Nếu tin ta, thì cứ để thứ này ở chỗ ta một thời gian, sau đó sẽ trả lại cho ngươi."
Nữ nhân này muốn làm gì? Vô Ảnh Sa tuy không tệ, nhưng chắc cũng không đến mức khiến nàng nổi lòng tham chứ? Dù sao lúc trước nàng đã liếc mắt một cái là nhìn thấu khả năng ẩn nấp của Vô Ảnh Sa, hơn nữa qua thời gian tiếp xúc, bà chủ cũng không phải loại người sẽ cướp đoạt của người khác.
Trầm ngâm một chút, Dương Khai nói:
"Ta có thể hỏi, ngươi muốn làm gì không?"
"Đến lúc đó ngươi sẽ biết."
Bà chủ nói xong, cũng không cần biết Dương Khai có đồng ý hay không, trực tiếp thu Vô Ảnh Sa lại, không cho hắn cơ hội hối hận.
Dương Khai có chút đau răng. . . Thực lực của hắn bây giờ quá thấp, Vô Ảnh Sa đối với hắn tuyệt đối là một trong những bí bảo hữu dụng nhất. Nếu thật sự bị bà chủ cướp đi, hắn không biết phải đi đâu mà khóc. Nhưng nắm đấm không to bằng người ta, hắn cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, dù sao mình còn nợ nàng hơn một ngàn vạn, coi như để gán nợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT