Trong nháy mắt, ba đại hán đã đi mất hai, chỉ còn lại một mình Bạch Thất lẻ loi đứng tại chỗ.
Dương Khai nhìn mà mơ hồ, mới vừa thấy ba người này tụ tập trao đổi bằng thần niệm, thỉnh thoảng lại liếc mắt lạnh lùng về phía mình, thật sự có chút sợ hãi. Dù sao đi nữa, một đại nam nhân như mình lại chạy lên giường một nữ nhân, còn ôm nàng ngủ một lúc lâu, cho dù không làm gì cũng có chút không phải phép. Hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần nếu Bạch Thất và những người khác tiếp tục chất vấn thì mình sẽ giải thích thế nào, ai ngờ cứ thế mà không có diễn biến gì thêm.
Bạch Thất quay đầu nhìn hắn, gật đầu nói:
"Xem ra là một sự hiểu lầm! Chúng ta đã trách oan ngươi rồi."
Dương Khai cũng gật đầu:
"Thì ra là hiểu lầm à!"
"Ừm!" Bạch Thất cười nói: "Nhưng ngươi cũng thật là, sao lại vào lúc này đến phòng bà chủ an ủi nàng. Mỗi lần như vậy, chúng ta đều trốn càng xa càng tốt, đừng nói là an ủi, ngay cả đến gần phòng bà chủ cũng không dám. Nói đi cũng phải nói lại, chuyện này cũng tại ta, không báo trước cho ngươi một tiếng. . . Này, ngươi muốn làm gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT