Không nói đến phần tình nghĩa Dương Khai hộ tống A Duẩn đến Đại Nguyệt Châu, chỉ riêng không gian pháp tắc mà hắn lĩnh ngộ đã khiến Ngụy Khuyết cảm thấy người này là một nhân tài, có ý muốn thu nhận vào Đại Nguyệt Châu. Vì vậy, trong khoảng thời gian này, lão vẫn luôn coi Dương Khai như đệ tử của Đại Nguyệt Châu. Bây giờ Dương Khai gặp chuyện không may, dù không có lời thỉnh cầu của A Duẩn, lão cũng sẽ không ngồi yên mặc kệ. Trong phạm vi có thể, tự nhiên sẽ tìm kiếm tung tích của Dương Khai một cách cẩn thận.
Sắp xếp xong xuôi, một đám người dưới sự dẫn dắt của Ngụy Khuyết lại một lần nữa đi sâu vào lòng đất, chỉ có điều lần này không phải tìm kiếm Thái Dương Chân Hỏa, mà là tìm kiếm bóng dáng của Dương Khai.
Dương Khai đột nhiên mất tích, không thể nghi ngờ cho thấy dưới dung nham có thể thật sự có nguy hiểm không thể lường trước. Vì vậy, mỗi người đều hết sức cẩn thận, không dám tách ra quá xa với người khác.
Nửa canh giờ sau, mọi người lần lượt lao ra, không thu hoạch được gì.
Ngụy Khuyết và Đào Dung Phương liếc nhau, người sau không nói một lời, dẫn một đám đệ tử khác tiếp tục thăm dò.
Sau vài lần như vậy, đã là hai canh giờ sau, tất cả đệ tử Đại Nguyệt Châu đều mệt mỏi đến mức sắc mặt trắng bệch, chỉ có hai vị Khai Thiên Cảnh còn có thể chống đỡ. Nhưng đến lúc này vẫn không thấy bóng dáng của Dương Khai, đã không cần phải tiếp tục nữa.
Đào Dung Phương và Ngụy Khuyết nhìn nhau, đều chậm rãi lắc đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play