Tháng thứ tư sau khi vào ở Đệ Nhất Trạm, một ngày nọ, lão Phương đang ngồi thiền dưới đất bỗng nghe Dương Khai gọi mình. Lão vội vàng mở mắt, còn chưa kịp hỏi hắn muốn làm gì thì đã thấy một bóng đen ập xuống đầu.
Lão Phương kinh hãi, vội vàng muốn né tránh, nhưng bóng đen kia dường như có khả năng phong tỏa thiên địa, khiến lão nảy sinh cảm giác không tài nào tránh được. Chỉ một thoáng thất thần, trước mắt lão đã tối sầm, bị hút vào một không gian tăm tối không thấy ánh mặt trời.
Chớp mắt mấy cái, lão bừng tỉnh đại ngộ, mình đã bị Dương Khai thu vào trong cái túi kia. Liên tưởng đến biểu hiện gần đây của Dương Khai, lão vội kêu lên:
"Lão đệ, ngươi luyện hóa thành công rồi à?"
Giọng Dương Khai truyền đến:
"Miễn cưỡng có thể thúc đẩy được rồi."
Trên giường, Dương Khai tay cầm Lục Hợp Như Ý Đại, khẽ nhíu mày. Trước kia, dù túi này ở trong tay, hắn cũng chỉ có thể mở ra và đóng lại chứ không thể phát huy được uy năng của nó. Sau một thời gian luyện hóa, cuối cùng cũng có thể miễn cưỡng dùng để đối phó với kẻ địch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play