Một lát sau, bốn người đến trước ngôi nhà trông giống khách sạn. Ngoài nhà là một khoảng đất bằng phẳng, hai lá cờ lớn cắm trên đất, trong hư không không có gió nhưng vẫn bay phần phật.
Bây giờ Dương Khai và những người khác thật sự không còn nơi nào để đi, ở ngoài Càn Khôn này lại không quen biết ai, quan trọng nhất là thực lực của mấy người đều không cao. Khó khăn lắm mới gặp được một nơi giống như khách sạn thế này, tự nhiên phải đến xem cho rõ. Nếu có thể hỏi được vị trí của Đại Nguyệt Châu thì tốt quá rồi.
Lão Phương trong lòng lo lắng bất an:
"Lão đệ, đây không phải là hắc điếm chứ."
Dương Khai quay đầu nhìn y, cười hắc hắc:
"Nếu thật sự là hắc điếm, bây giờ muốn đi e là không kịp nữa rồi."
Lời này khiến sắc mặt lão Phương trắng bệch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play