Vật lộn qua lại gần nửa ngày, cục diện rơi vào bế tắc. Chỉ cần Dương Khai buông tay, Tư Thần tướng quân liền lao vào cây ăn quả, ra vẻ quyết tâm mổ hỏng vài quả, khiến Dương Khai phiền không chịu nổi.
Hơn nữa, gã này còn biết dùng kế hoãn binh. Mỗi lần Dương Khai nắm cổ nó thương lượng, nó đều đồng ý ngon lành, nhưng vừa quay đi đã nuốt lời, hoàn toàn không có chút uy tín nào.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đi nói chuyện uy tín với một con gà, Dương Khai cũng cảm thấy thật bi ai.
Lửa giận trong lòng cuồn cuộn, Dương Khai thầm nghĩ nếu không phải vừa rồi có quá nhiều người nhìn thấy con gà ngu ngốc này rơi xuống địa bàn của mình, hắn đã ném nó vào Tiểu Huyền Giới hủy thi diệt tích rồi.
Cứng không được, chỉ có thể dùng mềm. Dương Khai nghiến răng:
"Lần này bản tọa nhận thua, ngươi ra điều kiện đi, làm thế nào mới có thể dàn xếp ổn thỏa? Ta cảnh cáo ngươi trước, đừng có quá đáng, cùng lắm thì ngọc nát đá tan, bản tọa không xong thì ngươi cũng đừng hòng nhìn thấy mặt trời ngày mai!"
Tư Thần tướng quân đảo mắt, "ò ó o" hai tiếng, rõ ràng là đã hiểu, nhưng tiếc là không thể nói tiếng người, cũng không thể giao tiếp gì với Dương Khai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play