Mộc Lộ bị nói cho co rúm đầu lại. Các nàng tuy là Mộc Linh, trời sinh gần gũi với hoa cỏ cây cối, nhưng nếu thật sự bảo nàng biến thành một đóa hoa nhỏ, một cây nhỏ cũng không thể chấp nhận được, huống chi là Dương Khai, một người sống sờ sờ.
Mộc Châu trấn an:
– Chủ nhân đừng hoảng, bây giờ ngài đã luyện hóa Bất Lão Thụ, lấy nó làm thân thể, chỉ cần cố gắng tu luyện, sau này chưa chắc không thể hóa thành hình người. Chủ nhân chắc cũng biết chuyện cỏ cây thành tinh, trên đời này có rất nhiều hoa cỏ trải qua năm tháng dài đằng đẵng tu hành thành tinh hóa hình. Hơn nữa, Bất Lão Thụ là thiên địa chí bảo, đây chưa hẳn không phải là trong rủi có may. Biết đâu đến ngày chủ nhân hóa thành hình người, không chỉ khôi phục thực lực mà còn có thể tiến bộ hơn.
– Nói có lý!
Dương Khai muốn gật đầu, nhưng chỉ có thể điều khiển cành của Bất Lão Thụ vung qua vung lại:
– Nhưng ngươi phải biết, cỏ cây tu hành vốn đã khó khăn hơn thân thể máu thịt rất nhiều. Ta dù có cố gắng thế nào, muốn hóa thành hình người, cũng phải mất cả ngàn năm!
Mộc Châu không nói gì, đang định mở miệng lần nữa, Dương Khai đã giơ cành cây lên ngăn lại:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play