Lặng lẽ lần theo, khi đến nơi, Dương Khai lại không phát hiện bóng dáng của bất kỳ ai. Xung quanh, những cây cổ thụ xiêu vẹo, mặt đất là một bãi chiến trường hỗn độn. Thi thể của hơn mười con yêu thú giống sói hoang nằm la liệt, khí tức đã tắt hẳn, máu chảy lênh láng. Trong hư không vẫn còn sót lại dư âm của trận chiến.
Tuy mười mấy con yêu thú này đã chết, nhưng Dương Khai chỉ cần liếc mắt là nhận ra, chúng đều đạt đến cấp Yêu Vương. Con đầu đàn có thân hình lớn hơn đồng loại một vòng, bộ lông toàn thân cũng ánh lên màu bạc, e rằng đã đạt tới đỉnh phong Yêu Vương. Một bầy yêu thú như vậy, thực lực đã không hề yếu.
Từ lúc Dương Khai nghe thấy động tĩnh đến khi chạy tới đây, trước sau cũng chỉ mất khoảng mười hơi thở. Trong thời gian ngắn ngủi như vậy đã giết chết nhiều yêu thú cường đại, có thể thấy thực lực của kẻ ra tay quả thật cường hãn.
Hơn nữa, trong không khí không chỉ lưu lại dư âm trận chiến, mà còn có ma khí thoang thoảng. . .
Dương Khai khẽ cười, ánh mắt nhìn về một hướng:
"Ngươi tự mình bước ra, hay để ta mời ngươi ra?"
Bốn phía tĩnh lặng như tờ, không một lời đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT