Năm năm sau, vào một ngày nọ, Dương Khai đột nhiên mở mắt, không gian pháp tắc đang cuồng loạn trong nháy mắt liền tĩnh lặng. Một tay hắn nâng quả hồ lô Huyền Giới Châu, tay kia dựng thẳng thành đao, chậm rãi chém xuống. . .
Tốc độ đó quả thật chậm đến cực điểm, nếu không quan sát kỹ, gần như không thể nhận ra động tác. Và một chưởng đao này. . . đã chém suốt ba năm.
Ba năm, Dương Khai mới chém được một nửa. Nhưng sau ba năm, bàn tay đang lơ lửng trên không lại đột ngột chém xuống. Trong chốc lát, hai mắt Dương Khai trợn tròn, con ngươi đỏ ngầu, toàn thân ma nguyên như lũ vỡ đê, điên cuồng tuôn ra, kéo theo cả thần niệm cũng bị rút cạn, thức hải trở nên trống rỗng.
Trong cõi u minh, dường như có một tiếng "rắc" nhẹ vang lên, quả hồ lô Huyền Giới Châu theo tiếng đó chia làm hai. Hạt châu lớn vẫn yên ổn, còn hạt châu nhỏ lại xoay tròn không ngừng trong lòng bàn tay, một luồng khí tức kinh khủng từ đó tỏa ra.
Dương Khai biến sắc, không còn nghĩ ngợi nhiều, cắn nát đầu lưỡi, phun một ngụm tinh huyết lên hạt châu nhỏ, cố gắng chống đỡ tinh thần, vắt kiệt sức lực, không gian pháp tắc dao động, bao bọc lấy hạt châu nhỏ, trấn áp càn khôn, ổn định tứ cực.
Tốc độ xoay của hạt châu dần chậm lại, khí tức kinh khủng cũng dần tan đi, nhưng vẻ mặt Dương Khai không hề nhẹ nhõm, ngược lại càng thêm căng thẳng.
Tám năm nỗ lực, thành bại chỉ ở khoảnh khắc này. Dù tâm tính hắn trầm ổn, lúc này cũng không khỏi có chút lo được lo mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT