Khi Dương Tiêu mới xuất hiện, đoạt lấy Vô Tận Sa Lậu từ tay Phong Quân, mối liên kết giữa Dương Khai và bảo vật này đã bị chặt đứt. Nhưng khi Dương Tuyết bắt đầu vận quyết, mối liên kết ấy lại được nối lại.
Tuy không nhìn thấy, không chạm vào được, nhưng trong cảm giác lại vô cùng rõ ràng, phảng phất như tính mạng của mình đều bị buộc vào trong Vô Tận Sa Lậu kia.
Dương Tuyết không lật ngược sa lậu như Phong Quân, nàng chỉ giơ ngón tay điểm nhẹ lên đó. Trong nháy mắt, một vạn lẻ tám hạt Tuế Nguyệt Thần Sa bên trong cuộn trào bay múa, phá tan sự trói buộc của sa lậu, hóa thành một dòng cát nhỏ xoay tròn trên đỉnh đầu Dương Khai.
Dương Khai trố mắt kinh ngạc. Tình hình này cho thấy Dương Tuyết có thể thúc giục uy năng của món di bảo Đại Đế này, nhưng hắn hoàn toàn không thấy nàng có bất kỳ dấu vết tế luyện nào, làm sao nàng làm được?
Huống chi, trước đó Vô Tận Sa Lậu vẫn luôn ở trong tay Phong Quân. Gã đã ở đây luyện hóa trăm năm mới có thể thúc giục được một phần uy năng cực kỳ có hạn của nó. Nhìn tư thế của Dương Tuyết lúc này, không biết nàng mạnh hơn Phong Quân bao nhiêu lần.
Dòng cát nhỏ xoay ba vòng rồi rót thẳng vào đỉnh đầu Dương Khai, tựa như một vật vô hình, lập tức tràn vào trong cơ thể hắn.
Thân thể Dương Khai chấn động, ngay sau đó là niềm vui sướng khôn xiết. Bởi vì khi một vạn lẻ tám hạt Tuế Nguyệt Thần Sa tràn vào đỉnh đầu, hắn cảm nhận rõ ràng thọ nguyên đã mất đang nhanh chóng quay về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play