Đã biết, sao có thể để Dương Khai được như ý?
Hai tay bị ghì chặt, không thể động đậy, trong lúc kinh ngạc trước sức mạnh của Dương Khai, Phong Quân vẫn không hề hoảng loạn, chỉ khẽ quát một tiếng:
"Phong!"
Dứt lời, cả người hắn thật sự hóa thành một luồng gió nhẹ, phiêu diêu vô ảnh. Tay Dương Khai hụt hẫng, Phong Quân đã độn thoát ra ngoài. Sơn Hà Chung đang rơi xuống liền dừng lại giữa không trung. Phong Quân đã thoát khỏi gông cùm, Sơn Hà Chung không cần phải úp xuống nữa.
Luồng gió nhẹ kia mắt thường có thể thấy được, huyền diệu vô cùng, bay sang một bên rồi hóa lại thành hình dáng của Phong Quân, hắn khí định thần nhàn cười nói:
"Ngươi có biết, bổn tọa đã ở đây chờ ngươi bao lâu không?" Nói xong, không đợi Dương Khai trả lời, hắn tự đưa ra đáp án: "Một trăm năm, tròn một trăm năm!" Trên mặt Phong Quân lộ vẻ vui mừng: "Nơi đây quả nhiên huyền diệu vô song, Tuế Nguyệt Đại Đế cũng không hổ danh Tuế Nguyệt. Bổn tọa nay thương thế đã phục hồi, tiểu bối, e rằng ngươi không phải là đối thủ nữa rồi."
Hắn tuy vào Tứ Quý Chi Địa gần như cùng lúc với Dương Khai, nhưng hắn có di hài Đại Đế trong tay, nên đã trực tiếp vào Tuế Nguyệt Thần Điện, đến đây chữa thương đả tọa trăm năm, bù đắp lại những tổn thất trước đó, và chờ đợi Dương Khai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT