Đêm hơi lạnh, trăng sáng sao thưa.
Trên đỉnh núi, giữa quần thể cung điện, công chúa Tinh Thần Cung Lam Huân chắp tay trước ngực, thành kính cầu nguyện với vầng trăng sáng trên trời, cầu cho phụ thân mình có thể bình an trở về.
Hầu như mỗi đêm, nàng đều đứng ở đây hai ba canh giờ, hy vọng sự thành tâm của mình có thể cảm động được ý chí của đất trời, ban cho phụ thân sự che chở đủ đầy.
Đất trời dường như đã nghe thấy lời cầu nguyện của nàng, vầng trăng treo trên bầu trời bỗng trở nên sáng hơn một chút. Ánh trăng dịu dàng vẩy xuống đại địa, trải trên người Lam Huân, giống như bàn tay ấm áp của phụ thân vuốt ve đỉnh đầu nàng khi còn nhỏ.
Lam Huân sững người, tưởng rằng mình bị ảo giác, nhưng khi nhìn kỹ lại, vầng trăng trên trời quả thực sáng hơn lúc nãy rất nhiều.
Hơn nữa, độ sáng này còn không ngừng tăng lên theo thời gian, khiến cả đất trời sáng như ban ngày.
Cùng lúc đó, tất cả sinh linh trong Tinh Giới đều ngẩng đầu nhìn lên, nhìn vầng trăng trên trời dường như đã hóa thành mặt trời. . .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play