-Làm cái gì vậy?
Dương Trấn khẽ quát một tiếng, không vui nhìn Trình Bách Luyện:
-Lớn tuổi như vậy rồi mà vẫn giữ cái bộ dạng ấy còn ra thể thống gì nữa!
Trình Bách Luyện cũng làm như không nghe thấy, hai con mắt trợn tròn, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn vui sướng và cả khiếp sợ, sau một cái chớp mắt đã quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Dương Khai. Ngay sau đó, thân hình thoáng dao động, đã trực tiếp vọt đến trước mặt Dương Khai, vung tay một cái đã bắt được bờ vai của hắn, giống chiếc kìm sắt kẹp chặt lấy hắn, dường như sợ Dương Khai chạy mất, rồi dùng thanh âm run run nhè nhẹ hỏi:
- Tiểu tử, linh trận này... Ngươi có được từ chỗ nào?
Dương Khai nhíu nhíu mày, mơ hồ đã nhận ra cái gì, thần sắc lạnh nhạt nói:
-Dược Vương Cốc, Vân Ẩn Phong!
Thân mình Trình Bách Luyện nhẹ nhàng chấn động, trên mặt lộ làm ra thần thái kiểu như quả là như vậy, liên tục gật đầu:
-Ta biết ngay, ta biết mà...

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play