Da mặt Đồ Tra La co giật, thầm nghĩ ngươi không vội nhưng ta vội. Giờ phút này, Vũ Ma ở cách mấy chục dặm đã rảnh tay, giương cung lắp tên, nhắm thẳng vào vị trí của hắn, có thể bắn ra mũi tên chí mạng bất cứ lúc nào. Dù cách mấy chục dặm, Đồ Tra La vẫn có thể cảm nhận rõ ràng mối đe dọa chết người từ xa.
Hắn muốn né tránh, nhưng Dương Khai lại áp chế hắn gắt gao, căn bản không thể thoát ra.
Trong lúc hắn còn đang do dự, khí cơ từ mấy chục dặm xa ngày càng ngưng tụ, dường như mũi tên sắp được bắn ra.
Biết rằng nếu còn do dự nữa thì đã quá muộn, Đồ Tra La cắn răng nói:
"Được, cứ làm theo lời đại nhân nói, thuộc hạ sau này xin nghe theo đại nhân sai đâu đánh đó, cũng mong đại nhân đối đãi với ta bằng thành ý."
"Phẩm hạnh của bản vương thế nào, sau này ngươi sẽ tự biết!"
Dương Khai cười khẽ, thân hình xoay chuyển, vô tình hay cố ý chặn đường tấn công của Ba Nhã, lúc này mới khiến Đồ Tra La thả lỏng cả người lẫn tinh thần. Hắn bình tĩnh liếc nhìn Dương Khai một cái, khẽ thở dài, rồi mở rộng thức hải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play