Kinh ngạc nhìn Kim Vũ Ưng một hồi lâu, Đỗ Thành Bạch chỉ từ ánh mắt của nó nhìn ra địch ý.
Thân là người nuôi ưng của Dương gia, hiện tại lại không có biện pháp bắt Kim Vũ Ưng đã nuôi mười mấy năm, chuyện này nếu truyền ra ngoài chẳng phải bị người cười chết? Đỗ Thành Bạch trong phút chốc xấu hổ vô cùng, ngẩn người tại chỗ đúng là không biết nên làm thế nào cho phải.
Nhìn ra y đang lúng túng, Dương Khai khẽ mỉm cười, lặng yên không một tiếng ở trong không gian của Hắc Thư lấy ra một giọt Vạn Dược linh dịch, sau đó sờ lên mỏ của Kim Vũ Ưng, đưa Vạn Dược linh dịch vào trong miệng của nó, rồi bảo:
- Không được đả thương người khác!
Kim Vũ Ưng cử động hai cánh, dường như có chút không vừa lòng mà kêu lên vài tiếng.
- Nghe lời!
Dương khai nhíu mày.
Hai cánh của Kim Vũ Ưng lập tức khép lại, trở nên nghe lời vô cùng.
- Đỗ Thành Bạch không nhịn được thay đổi sắc mặt, ngạc nhiên mà nhìn Dương Khai, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin, kinh ngạc mà nói:Tiểu công tử, ngài có thể nói chuyện được với con chim ưng này?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT