Ngọc Như Mộng hừ một tiếng, đưa tay véo cằm Dương Khai, giống như cách Dương Khai đã đối phó với nàng ở Tinh Giới, xoay mặt hắn lại:
"Ngươi không xem, ta lại càng muốn ngươi xem."
Vừa nói, lớp sương mờ trên mặt nàng từ từ tan đi, để lộ ra một khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ.
Trong trẻo và xinh đẹp như một tinh linh băng tuyết, dung mạo thanh nhã vô song, thanh xuân như dòng suối trong núi, không một chút tạp chất, thậm chí còn có một chút hương vị thần thánh, trong sạch.
Dương Khai vốn còn có chút tức giận vì thủ đoạn của nàng, lúc này lại nhìn đến ngây người.
Đây còn là Mị Ma sao? Trên chiến trường, hắn cũng đã gặp không ít Mị Ma, còn giết một vài người, nhưng những Mị Ma đó ai mà không quyến rũ mê người, mắt ngập tràn xuân ý, như thể có thể động tình bất cứ lúc nào, ăn mặc thì càng hở hang càng tốt, hận không thể trần truồng ra chiến trường để mê hoặc lòng người.
Nhưng Ngọc Như Mộng lại hoàn toàn lật đổ ấn tượng về Mị Ma trong lòng Dương Khai. Cảm giác trong sạch đến mức khiến người ta không nỡ phá hủy này là sao? Nhớ lại những việc mình đã làm với Ngọc Như Mộng trước đây, Dương Khai lại bất giác cảm thấy tội lỗi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play