"Mị thuật?" Dương Khai nhíu mày, nghĩ đến một khả năng. Chỉ có mị thuật mới có thể giải thích được tình hình hiện tại, giải thích được tâm trạng của hắn lúc này. Nếu không, một nữ tử bèo nước gặp nhau lại tính kế mình, rõ ràng có ý đồ xấu, sao mình lại có thể lo được lo mất như vậy?
Lý Thi Tình chỉ cười mà không nói.
Dương Khai hung tợn nhìn nàng, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống, sát khí nồng đậm như thực chất. Đổi lại là bất kỳ ai đối mặt với tình huống này cũng sẽ hoảng sợ bất an, nhưng Lý Thi Tình lại không hề biết sợ là gì. Dù bị Dương Khai bóp cổ ấn vào thân cây, nàng vẫn không ngớt nụ cười, chỉ có đôi mày liễu hơi nhíu lại mới cho thấy sự đau đớn của nàng.
"Ta hỏi ngươi lần cuối, ngươi đã làm gì ta!" Giọng Dương Khai lạnh buốt như gió thổi từ đỉnh núi tuyết vĩnh cửu.
Dường như cảm nhận được sự mất kiên nhẫn của hắn, Lý Thi Tình chần chừ một lát, cuối cùng bĩu môi nói: "Tâm Ấn!"
"Tâm Ấn là gì?" Dương Khai nhíu mày.
"Tâm tâm tương ấn, bỉ dực song phi!" Lý Thi Tình mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT