Được triệu tập, Dương Khai tự nhiên vội vàng chạy đến linh phong nơi cha mẹ ở để thỉnh an. Sau một hồi giải thích, cuối cùng cũng xóa tan được hiểu lầm của họ, để họ biết Dương Tiêu thật sự chỉ là nghĩa tử hắn nhận, không phải con ruột.
Sắc mặt Đổng Tố Trúc lúc này mới khá hơn, bà tận tình khuyên bảo:
"Lão Cửu, con cũng không còn nhỏ nữa, bây giờ ở Tinh Giới cũng đã đứng vững gót chân. Nếu thật sự muốn có một đứa con, mẹ cũng không phản đối, ngược lại còn rất tán thành, nhưng không thể làm bậy ở bên ngoài. Trong nhà có bốn người, con tùy tiện sinh một đứa với ai cũng được, biết chưa?"
"Biết rồi, biết rồi, không làm bậy."
Dương Khai không ngừng gật đầu, lúc nói lời này không tự chủ được nhớ tới Cơ Dao, không hiểu sao lại chột dạ.
Đổng Tố Trúc nhìn ra vẻ qua loa của hắn, không nhịn được thở dài:
"Thôi bỏ đi, xem ra trong thời gian ngắn con cũng không có ý định này. Con quanh năm bôn ba bên ngoài, Tiêu nhi cũng không thích hợp cứ đi theo con, cứ để nó ở lại bên mẹ, vừa hay làm bạn với Tuyết nhi, con thấy thế nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT