Điều duy nhất khiến Dương Tiêu cảm thấy có chút không hài lòng, là vị Lưu Viêm tỷ tỷ này dường như khá trầm mặc ít nói. Mình hỏi nàng mười câu, thỉnh thoảng mới nghe được một câu trả lời, còn lại đa phần là bị lờ đi.
Trong một sơn cốc trăm hoa đua nở, Lưu Viêm đột nhiên dừng chân.
Dương Tiêu cũng vội vàng dừng lại, quay đầu nhìn nàng, đôi mắt dần dần tỏa ra vẻ kinh ngạc. Cảnh sắc sơn cốc tuyệt đẹp như tiên cảnh, giữa nơi trăm hoa khoe sắc, Lưu Viêm xinh đẹp đứng đó, như đóa hoa đẹp nhất, khiến cả đất trời này đều mất đi ánh sáng.
Gió thổi qua, hàng ngàn con bướm trắng bay lượn, hóa thành một dải sáng ngũ sắc, càng làm nổi bật Lưu Viêm như một tinh linh của thế gian.
Dương Tiêu nhìn đến ngẩn người, lần đầu tiên trong đời, hắn thật sự hiểu được ý nghĩa của hai chữ "xinh đẹp" .
Đột nhiên, Lưu Viêm nghiêng đầu nhìn hắn, thản nhiên nói:
"Bây giờ ngươi nên chạy đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play