Vừa dứt lời, Thương Mạt đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. Một chút long huyết hắn vừa liếm thử lại tỏa ra khí tức sắc bén trong miệng. Hắn không chút do dự, há miệng phun máu ra, nhưng thứ hắn phun ra đâu còn là máu tươi, mà rõ ràng là một thanh tiểu kiếm màu vàng.
Trong phút chốc, mồ hôi lạnh túa ra, hắn hoàn toàn không thể hiểu nổi Dương Khai đã làm thế nào, máu đã rời khỏi cơ thể mà vẫn có thể tự do điều khiển, thủ đoạn như vậy thật không thể tưởng tượng nổi.
Không dám chậm trễ, lôi quang màu trắng trên bí bảo trong tay lóe lên, chấn tan tất cả kim huyết thành hư vô.
Thở dài một hơi, Thương Mạt nói:
"Dương Khai, bản tọa không muốn lấy lớn hiếp nhỏ. Thực lực của ngươi tuy không tầm thường, nhưng muốn đối đầu với bản tọa vẫn còn kém một chút. Ngươi đã chứng minh được bản lĩnh của mình, đề nghị của bản tọa không thay đổi, chỉ cần ngươi giao ra thứ đó, bản tọa sẽ lập tức quay đầu rời đi. Sau này nếu ngươi có yêu cầu gì, bản tọa cũng sẽ không từ chối."
Dương Khai kiêu ngạo cười, tiếng cười như sấm:
"Muốn à? Muốn thì tới cướp, cướp được thì là của ngươi, cướp không được. . . bị ta đánh chết thì cũng đừng có oán hận gì!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT