Giữa tiếng xé gió rít lên, một tiếng hét thảm ngắn ngủi vang vọng. Đường Thắng và Tiền Tú Anh trợn trừng mắt, kinh hãi nhìn về chiến trường cách đó không xa như thể vừa gặp phải ma quỷ.
Lam Hòa cũng giật mình, vội vàng mở mắt.
Vừa rồi nàng ngỡ rằng Dương Khai chắc chắn phải chết nên không dám nhìn, nhưng tiếng hét thảm thiết truyền vào tai lại không phải của hắn. Giờ phút này nhìn lại, cảnh tượng trước mắt khiến nàng cả đời khó quên.
Dương Khai đã không còn ở vị trí cũ, mà xuất hiện ngay trên đỉnh đầu của tên võ giả cầm thương. Vẻ mặt hắn lạnh lùng, sát niệm cuộn trào như sóng dữ. Bàn tay hắn vỗ lên trán đối phương, Đế Nguyên cuồn cuộn, y sam phần phật, tóc đen tung bay.
Lam Hòa nhìn rõ mồn một, đầu của tên võ giả kia lõm xuống một mảng lớn, hai tròng mắt lồi cả ra ngoài, óc trắng văng tung tóe, sinh cơ trong khoảnh khắc tiêu tán sạch sẽ, thân thể lảo đảo rơi xuống.
Sao lại có thể như vậy? Trong lòng Lam Hòa dấy lên nghi vấn. Vừa rồi nàng nhắm mắt nên không biết rốt cuộc Dương Khai đã thoát khỏi đòn tuyệt sát của năm người kia như thế nào, càng không biết làm sao hắn có thể lấy mạng một kẻ địch chỉ trong nháy mắt. Nhưng nàng biết, chuyện này tuyệt đối không phải người thường có thể làm được, ngay cả sư phụ và sư nương của nàng cũng không có năng lực đó. Đối mặt với vòng vây dày đặc không chút sơ hở như vậy, bất kỳ Đế Tôn Nhị Tầng Cảnh nào cũng chỉ có nước bó tay chịu trói, đưa cổ chịu chém.
Thế nhưng Dương Khai lại phản công từ tuyệt địa, không những không hề hấn gì mà còn phản sát một người. Nhìn thần thái của hắn, không hề thấy chút chật vật, căng thẳng nào, ngược lại còn ung dung thoải mái, tựa như giết gà mổ chó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play