Nhưng đứng trên lập trường của người ta, có sự lo lắng như vậy cũng là bình thường, Dương Khai cũng không có lý do gì để trách người khác, chỉ là ít nhiều có chút không vui.
Ở cửa thò ra một cái đầu, bốn mắt nhìn nhau với Dương Khai.
Dương Khai mỉm cười:
"Lam cô nương."
Lam Hòa ngượng ngùng hiện thân, mặt đầy vẻ xấu hổ:
"Dương huynh."
Dương Khai ngạc nhiên nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play