"Đã đoán được ngươi không biết gì. Nói thế này đi, Phạm Thiên Thánh Địa còn nhớ không?" Nói xong, thấy Dương Khai lộ vẻ mờ mịt, nàng vừa bực mình vừa buồn cười: "Ngươi đã giết hai Thánh Tử của người ta ở Toái Tinh Hải, đừng nói với ta là ngươi đã quên. Hai tên đó một người tên là Trường Hạo, một người tên là Trường Hiền, là sư huynh đệ, cũng là hai người được Phạm Thiên Thánh Địa đặt nhiều kỳ vọng."
Dương Khai vuốt cằm:
"Ừm, cô nói vậy thì ta hình như có chút ấn tượng."
Lam Hòa không nhịn được mà khóe miệng co giật. Mình đã giết ai mà cũng không nhớ được, lời này nếu để Trường Hạo và Trường Hiền biết, chắc phải tức chết thêm một lần nữa.
Dương Khai nhếch miệng cười: "Ở Toái Tinh Hải giết người quá nhiều, ai mà quan tâm đến Trường Hạo hay Trường Hiền." Lời này là thật, ở Toái Tinh Hải, không ít thanh niên tuấn kiệt đã chết dưới tay hắn, ai cũng có lai lịch không nhỏ, ai mà nhớ mãi tên người chết.
Trầm ngâm một chút, Dương Khai nói:
"Ý của Lam cô nương là, Phạm Thiên Thánh Địa muốn tìm ta gây phiền phức?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play