Hắn cũng đoán được ý đồ của Đào Oánh, là muốn nhân sắc phong đại điển mà chiêu cáo thiên hạ. Dù trước đó nàng đã cho người tung tin Dương Khai sẽ đến La Sát Môn nhậm chức Khách khanh trưởng lão, nhưng lời nói gió bay, người khác dựa vào đâu mà tin? Nhưng có sắc phong đại điển thì khác, đó là một nghi thức vô cùng trang trọng. Một khi đại điển hoàn tất, điều đó chứng tỏ Dương Khai đã thực sự mang dấu ấn của La Sát Môn, không ai có thể phủ nhận.
Dương Khai đoán rằng Đào Oánh còn sẽ gửi thiệp mời rộng rãi, mời rất nhiều người đến chứng kiến.
Chút chuyện nhỏ này, hắn cũng mặc kệ nàng, dù sao cũng không có ác ý hay tư tâm, tất cả đều vì La Sát Môn.
Thấy Dương Khai không có ý kiến, Đào Oánh mỉm cười, đứng dậy nói: "Nếu đã vậy, mời Dương trưởng lão nghỉ ngơi vài hôm." Nói rồi, nàng nháy mắt với Cầm Bội.
Cầm Bội lập tức đứng dậy: "Dương trưởng lão, mời đi theo ta."
Dương Khai gật đầu, đứng dậy cáo từ mấy người khác rồi đi theo Cầm Bội ra ngoài.
La Sát Môn chiếm diện tích không lớn, nhưng cũng không nhỏ. Tuy không có cảnh tượng hùng vĩ trăm ngọn núi như Lăng Tiêu Cung, nhưng cũng có đến hai ba mươi ngọn. Theo Cầm Bội bay đến ngọn núi cao nhất, hiểm trở nhất và có linh khí nồng đậm nhất, cả hai nhẹ nhàng đáp xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play