Tiểu tử này thật sự ngày càng đáng ghét, Loan Phượng âm thầm nghiến răng:
"Giúp thì sao, không giúp thì sao?"
"Giúp ta lần này, ta sẽ ghi nhớ ân tình của ngươi. Không giúp thì ta đi ngay."
Loan Phượng cười khẩy:
"Ta cần ân tình của ngươi để làm gì?"
Dương Khai lạnh lùng nhìn nàng, gật đầu rồi phóng lên trời.
Loan Phượng giật mình, thật sự muốn đi sao? Sao lại nói đi là đi, hoàn toàn không cho người ta thời gian suy nghĩ, đúng là có bệnh. Tuy ghét thái độ ngang ngược của Dương Khai, nhưng nếu thật sự để hắn ghi hận, sau này cũng không có ngày lành, nàng chỉ có thể giơ tay lên, giận dữ quát:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT