Hiện giờ trước mắt Dương Khai có chín Thạch Khôi, tính cả Tiểu Tiểu, vừa tròn mười. Pháp thân tuy là thân thể Thạch Khôi, nhưng đã không thể xem là Thạch Khôi, tự nhiên không nằm trong số đó.
Tám Thạch Khôi, thay nhau mời rượu, chén rượu còn lớn gấp đôi thùng rượu của người thường, ra vẻ không chuốc say được Dương Khai thì thề không bỏ cuộc. Dương Khai từ chối không được, đành phải liều mạng với họ.
Linh tửu do Mộc Linh nhất tộc ủ ra, linh lực dồi dào, rượu mạnh vô cùng, ngay cả Thạch Khôi cũng không thể uống quá nhiều.
Dương Khai dù có thân thể nửa rồng, nhưng làm sao chống đỡ được đám gia hỏa đầu óc khờ khạo này xa luân chiến?
Đến nửa đêm, hắn liền ngã thẳng cẳng, trong tiếng reo hò chiến thắng của đám Thạch Khôi, mười mấy Mộc Linh bay đến, nâng hắn lên, đưa vào nhà gỗ nghỉ ngơi.
Tỉnh dậy đã là ban ngày, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, ngồi thiền nghỉ ngơi một lúc mới dần hồi phục, thầm quyết định lần sau tuyệt đối không liều rượu với đám to con này nữa.
Nữ Mộc Linh đã đi đón hắn hôm qua đang lấp ló ngoài cửa, thấy hắn tỉnh dậy, rụt rè nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play