Nhìn theo bóng lưng Hướng Sở, Dương Khai lấy làm ngạc nhiên.
Vốn dĩ thấy đám người ở đây không chào đón y, Dương Khai còn nghĩ rằng người này là loại con ông cháu cha hống hách, ngạo mạn.
Hướng gia là thế gia nhất đẳng. Thường thì những công tử xuất thân trong một gia tộc lớn như thế này có chút gì đó ương ngạnh, hống hách là chuyên rất đỗi bình thường.
Nhưng, bây giờ thấy biểu hiện của y, ứng đối hào phóng, cả con người cũng tao nhã, tính tình ôn hòa, thái độ còn cởi mở, hào hiệp vạn phần, không khỏi khiến Dương Khai có chút tấc tắc kêu kỳ lạ.
Dương Khai có thể rõ ràng nhìn thấy tình cảm yêu thương mà người này dành cho hai tỷ muội Hồ gia, y cũng không hề có chút ý giấu diếm. Nhưng Hồ Kiều Nhi lạnh nhạt với cũng không buồn sầu gì, càng không dây dưa làm phiền. Cũng coi là một nam nhân thật lòng.
Không biết tại sao tỷ muội Hồ gia và tất cả mọi người ở đây đều không thích y.
Nhưng phàm sự hữu quả, tất hữu nhân. Dương Khai cũng biết lòng người khó đoán, nhìn bên ngoài không thể thấu bên trong. Cho nên trên trực giác cảm thấy con người tên Hướng Sở này chắc chắn có mặt nào đó mà người ta không biết.
Đợi bóng dáng Hướng Sở biến mất, Phương Tử Kỳ mới tiến sát lại gần Dương Khai, cười hi hi nói:
- Dương Khai, ngươi chớ để tên đó lừa. Con người y nhìn thì hiền lành, kỳ thực khẩu phật tâm xà, giỏi tâm kế, lòng dạ thâm sâu. Nếu không nơi này cũng sẽ không do y thống soái điều hành.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play