Lúc mặc quần áo lại là một khung cảnh kiều diễm.
Nhìn những vết ngón tay trên thân thể trắng như tuyết, Dương Khai đau lòng không thôi, càng cảm thấy mình không ra gì, sao lại ma xui quỷ khiến mà xuống tay nặng như vậy? Hắn phất tay, sức mạnh tinh thuần tuôn ra, rót vào cơ thể Tô Nhan, mới làm cho những vết đỏ kia giảm đi không ít.
Mãi mới mặc quần áo chỉnh tề, hai người cùng bay đến Ngọc Thụ Phong. Trên đường, gò má Tô Nhan vẫn ửng hồng, Dương Khai liên tục liếc nhìn nàng, luôn cảm thấy dường như đã phát hiện ra một phương diện khác không ai biết của sư tỷ, trong lòng lại có chút đắc ý lan tỏa.
Phương diện đó. . . chỉ dành cho một mình hắn!
Đến trước ngôi nhà trên Ngọc Thụ Phong, liền thấy cha hắn đang loay hoay với đám hoa cỏ trước nhà.
Dương Khai chào một tiếng, hai cha con nhìn nhau, Dương Tứ gia lén lút ra hiệu yên tâm.
Cha thật vất vả! Dương Khai vô cùng cảm kích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT