Ô Quảng không có ba đầu sáu tay. Nếu không phải đã sớm biết thân phận của hắn, chỉ tình cờ gặp người này, bất cứ ai cũng sẽ không liên tưởng hắn với danh hiệu Phệ Thiên Đại Đế.
Hắn không những không có gì quá đặc biệt, mà ngay cả bóng người đang đứng sừng sững trước Long Mộ lúc này cũng có chút không chân thật, nửa hư nửa thực, như ảo như thật.
Chúc Viêm dừng lại, sắc mặt trở nên khó coi.
"Nguy rồi, Hư Hồn Du Ảnh!"
Mạc Hoàng cũng khẽ quát một tiếng, vẻ mặt ngưng trọng.
Bóng người phía trước đúng là Ô Quảng, nhưng đó không phải là chân thân của hắn, mà là một ảo ảnh được tạo ra từ bí thuật, gần như sao chép hoàn hảo khí tức và dung mạo của hắn.
"Trúng kế rồi!" Phục Truân nghiến răng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play