Chỉ không biết Long tộc có chịu tha cho hắn một mạng không, trong lòng hắn lo được lo mất, cũng có chút thấp thỏm.
Chúc Viêm và Chúc Không nghe vậy, đều vừa bực mình vừa buồn cười nhìn Dương Khai.
Lúc trước đối đầu với Nhị trưởng lão, tên nhóc này tỏ ra cứng cỏi, không hề yếu thế, chỉ hận không thể tại chỗ liều mạng với Phục Truân để chứng minh tình cảm của mình với Chúc Tình. Nào ngờ chỉ trong chớp mắt hắn đã nói lời mềm mỏng, đúng là một kẻ co được dãn được.
Vẻ mặt nghiêm nghị, Chúc Viêm nói:
"Làm bị thương tộc nhân ta, làm nhục danh dự Long tộc ta, không phải một câu 'bất đắc dĩ' là có thể giải thích."
Dương Khai nhướng mày, giọng ông ông nói:
"Vậy Đại trưởng lão muốn thế nào? Thái độ của Tình nhi ngài cũng đã thấy, dưa ép chín không ngọt, Long tộc hà cớ gì phải tự lừa mình dối người như vậy? Phục Trì là Long tộc, chẳng lẽ Chúc Tình không phải Long tộc sao? Các ngài cũng nên suy nghĩ nhiều hơn cho Chúc Tình."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT