Hiểu được điều này, sự phản kháng của Dương Khai cũng không còn lớn như vậy nữa. Hắn suy nghĩ một chút, rồi cũng ngồi xuống bên cạnh Lâm Vận Nhi, vừa nghe tiếng sùng sục trong nồi sắt vừa ngửi mùi thơm.
Ngồi chờ ăn!
Một lát sau. . .
"Ngon quá ngon quá!"
Lâm Vận Nhi tay cầm một khúc xương lớn, vừa gặm vừa khen không ngớt lời.
"Ăn chậm thôi!"
Dương Khai đưa tay lau vết dầu mỡ trên mặt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT