Các Ma Vương tự mình bàn bạc, hai tỷ đệ Chúc Tình không thèm để ý đến bọn họ. Lệ Giao thì sợ sệt đứng một bên, hoàn toàn mất đi phong độ của một cung chủ. Gã muốn tìm hai vị Long tộc bắt chuyện để kéo gần quan hệ, nhưng lại không đủ can đảm, chỉ biết chau mày ủ dột.
Một canh giờ sau, trên quảng trường bóng người lóe lên, Dương Khai đột nhiên xuất hiện. Tuy có chút chật vật, nhưng giữa hai hàng lông mày lại tràn đầy vẻ vui mừng.
Hai tỷ đệ Chúc Tình thấy vậy, lập tức biết phỏng đoán trước đó của hắn là đúng, nếu không tuyệt đối không thể có vẻ mặt vui mừng như vậy, trong lòng đều thầm phấn chấn.
Ngược lại, đám Ma Vương thì sắc mặt đều run lên, trong lòng thầm kêu khổ.
Không vì gì khác, ấu thú Quy Khư trên tay Dương Khai lại bị một lớp sương lạnh bao phủ, hiển nhiên là do đã nuốt không ít âm phong trên Âm Phong sơn. Có vết xe đổ trước đó, giải quyết vấn đề này rất dễ dàng, nhưng đó không phải là điều các Ma Vương mong muốn.
Dương Khai khẽ gật đầu với Chúc Tình, rồi đưa mắt nhìn về phía đám Ma Vương, ánh mắt như của tên đồ tể nhìn đàn cừu non. Chúc Liệt và Chúc Tình không nói một lời, đồng loạt bay lên không, cùng Dương Khai tạo thành thế tam giác bao vây lấy đám Ma Vương này.
Lệ Giao suy nghĩ một chút, cũng vội vàng tham gia, thúc giục đế uy của bản thân, mặt mày dữ tợn, ra vẻ lúc nào cũng có thể cắn người khác một miếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT