Lệ Giao vừa nghe, suýt nữa thì khóc: "Dương cung chủ, ngươi không thể thấy chết không cứu được, Lệ mỗ cũng là vì ngươi mới theo tới. Nếu không phải Dương cung chủ hết lời mời mọc, Lệ mỗ sao lại lưu lạc đến đây? Ở Ly Long cung ta làm uy hưởng phúc chẳng phải tự tại sao, nay rơi vào bước đường này, nói ra thì Dương cung chủ. . . cũng phải chịu một phần trách nhiệm." Y vừa nói vừa len lén quan sát sắc mặt Dương Khai, sợ chọc giận hắn.
Dương Khai quả nhiên rất tức giận, nghiêm mặt nói:
"Cơm có thể ăn bậy, lời không thể nói bừa. Ngươi theo ta tới đây cũng là vì đã thỏa thuận điều kiện từ trước, không phải không có thu hoạch. Huống chi đâu phải ta để ngươi bị ma khí ăn mòn, là do thực lực ngươi không đủ, tâm chí không kiên định, ta phải chịu trách nhiệm gì?"
Lệ Giao mặt mày đưa đám nói:
"Dương cung chủ, ngươi nỡ lòng nào nhìn Lệ mỗ bị ma khí ăn mòn, thần trí mất hết, trở thành ma vật sao?"
"Hử, ta có gì mà không nỡ?"
Dương Khai ngạc nhiên nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT