"Vị đại nhân này, đã đến rồi thì sao không qua đây ngồi cùng? Lẻ loi một mình không có người trò chuyện, hà tất phải vậy?" Dương Khai đột nhiên quay đầu, nhìn về một chiếc bàn cách đó không xa.
Bàn đó chỉ có một vị khách, trông khoảng năm mươi tuổi, chòm râu dê, dáng vẻ văn nhã, thoạt nhìn như một thầy đồ. Tu vi của lão ta nội liễm, khí tức phiêu diêu bất định, khiến người khác không thể phán đoán được thực lực.
Lão ta vào quán trà gần như cùng lúc với Dương Khai.
Nghe Dương Khai nói, lão râu dê cũng rất dứt khoát, lập tức đứng dậy ngồi sang. Ánh mắt lão không nhìn Dương Khai, cũng chẳng liếc Chúc Tình, mà lại tỏ ra hứng thú với tiểu hắc cẩu đang nằm giả vờ ngủ trên bàn.
Hương trà lan tỏa, Dương Khai nhấc ấm trà rót cho lão một chén đầy, rồi mở lời: "Tiên sinh xưng hô thế nào?"
Lão râu dê bưng chén trà lên, không sợ nóng, uống một hơi cạn sạch, rồi thản nhiên nói: "Một con chó tốt."
Dương Khai cười nói: "Chỉ là một con chó cỏ thôi, có gì tốt đâu? Tiên sinh quá khen rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT