Đến khi Dương Khai tỉnh lại, đã không còn ở trong hốc cây, mà là ở chỗ hoang vu.
Trong đầuvẫn còn sót chút đau đớn, làm Dương Khai nghĩ lại mà vẫn còn sợ.
Dù hắn mới đến Vu Sư,mở ra thần niệm, nhưng nội tình của hắn không phải Vu Sư so sánh được.Thanh chỉ một cái lại làm thần hồn của hắn chấn động, rõ ràng là truyền qua thông tinkhổng lồ, làm cho hắn bây giờ không thể chịu nổi, mới lập tức ngất đi.Cũng không có thời gian kiểm tra kỹ Thanh đã truyền sang tin tức gì, Dương Khai nghiêngđầu nhìn quanh, lại đối mặt với một đôi mắt sáng ngời.Ngây ra một hồi, Dương Khai mới nói: – Sao cô lại ở đây?Thiếu nữ nhỏ nhắn nhún vai nói: – Thanh gia gia bảo ta đi theo ngươi ra ngoài đi lại nhìnngó, ngài ấy bảo ta vẫn ở Sương Tuyết Thành, quá xa lạ với bên ngoài.– Đây là vật phó thác sao… Dương Khai vuốt cằm thì thào.Trước đó Thanh đã nói có chuyện nhỏ nhờ hắn giúp, lại còn nói có vật phó thác, xem raThanh muốn phó thác chính là Điệp.16 năm trước Điệp bị bỏ lại dưới gốc Trường Thanh Thần Thụ, là Thanh đem nàng về nuôidưỡng, nhưng dù sao Điệp không như Thanh, không thể nào vẫn ở mãi không ra khỏiSương Tuyết Thành, nhưng thân phận Điệp quá nhạy cảm, một mình ra ngoài thì chưa hẳn an toàn, nói không chừng sẽ bị người ta nhắm vào.
Có Dương Khai chiếu cố thì khác.Trước khi ngất đi, những lời Thanh nói hình như cũng nhắc tới Điệp….
Hiểu được điều này,Dương Khai cũng bình thường.
Dù sao Điệp cũng là Đại Vu Sư, cũng không thua kém mìnhbao nhiêu, coi như mình muốn chiếu cố cũng không được gì, Thanh để nàng đi theo mình rangoài, hẳn là chỉ muốn để nàng tăng thêm kiến thức mà thôi.– Chúng ta đang ở đâu? Dương Khai đứng lên nhìn quanh, mờ mịt hỏi.Điệp nói: – Thanh gia gia dùng phân thân đưa chúng ta ra ngoài, nơi này cách Sương TuyếtThành 500 dặm, ở hướng đông.Nói rồi, Điệp chỉ sang bên cạnh.
Dương Khai quay đầu, chỉ thấy một cây Thường Thanh Thụcao bằng người, mọc ở bên đường, tỏa ra khí tức cùng nguồn gốc với Thanh.Dương Khai nhíu mày, hứng thú nhìn Thường Thanh Thụ.Điệp nói: – Ngươi không cần lo, người Sương Tuyết Bộ còn không biết ngươi đã đi, hẳn làcòn tưởng ngươi ở trong hốc cây nữa.– Thanh tiền bối thật cao tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT