Dân lấy ăn là trời, đạo lý mãi mãi không đổi.
Ở thời kỳ thượng cổ, có thể ăn đến no, tuyệt đốilà hưởng thụ xa xỉ nhất.Phương thức nấu nướng của Man tộc vô cùng đơn giản, đó là nướng! Từng tảng thịt lớn xâuqua cây gỗ, trong thôn đều đốt lửa, thôn dân đặt xâu thịt thú lên nướng trên lửa, màu sắcvàng óng cùng tiếng dầu mỡ nổ tách tách, làm người ta thòm thèm.Dù hôm qua đã có thịt thú, nhưng toàn thôn bao gồm cả thôn trưởng, đều không ai ăn mộtmiếng, bởi vì mọi người đều đang chờ anh hùng trở về! Bây giờ A Ngưu đã trở lại, tự nhiênlà đến thời điểm ăn mừng.Trong thôn nhanh chóng bay ra mùi thịt nướng, không có gia vị thêm thắt gì, trực tiếp cầmlên cắn xé, nuốt thẳng xuống, có chút thịt còn dính to máu, chưa chín hoàn toàn, nhưng thôndân lại ăn như mật ngọt, vô cùng vui vẻ.Trước mặt Dương Khai đặt những chỗ thịt ngon nhất trên người dã thú, đãi ngộ như thế,ngay cả thôn trưởng đức cao vọng trọng nhất cũng không được hưởng thụ, bởi vì hắn mớilà công thần lớn nhất đánh lui thú triều, chém giết Man thú, tự nhiên được ưu đãi tốt nhất.Vốn Dương Khai chỉ định tùy tiện qua loa một chút, dù sao tu vi đến trình độ như hắn, cókhông ăn gì cũng không sao.
Nhưng khi mùi thịt nướng bay vào mũi, bụng lại phát ra tiếngsùng sục.
Dương Khai liền ngây người.
Bản thân mình lại… cảm thấy đói bụng! Chuyện nàylàm sao xảy ra được? Hắn là Đế Tôn Cảnh, đã sớm không cần ăn uống, bình thường hấp thu linh khí thiên địa là cóthể bổ sung yêu cầu của thân thể.
Nhưng ở chỗ quỷ này, hắn lại thật sự cảm giác đói bụng.Còn có một chút mỏi mệt.
Thế giới này chân thật như vậy!Hắn không nghĩ nhiều, đã bị thôn dân lây nhiễm, cũng cầm lên thịt thú nướng chín, há mồmliền cắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play