Cốc Hồng một đường ngựa không ngừng vó đuổi tới, mệt mỏi thở hồng hộc.
Hắn chỉ có tu viĐạo Nguyên tam tầng cảnh, so với Nhạc Đông Chính còn kém một đoạn lớn, nếu không phảisớm biết Dương Khai đi mật đạo đi thông tới hướng nào, chỉ sợ hắn cũng không biết nêntruy lùng theo phía nào.
Sau khi chạy đến nơi, Cốc Hồng lập tức tìm cây cối rậm rạp ẩn giấuthân hình, đồng thời thu liễm khí tức đưa mắt nhìn ra xa.Không có bất kỳ tiếng động đánh nhau hay truyền đến dao động năng lượng, chẳng lẽ NhạcĐông Chính đã giải quyết tiểu tử kia nhanh như thế? Không phải chứ, mình cũng ngay tứcthì chân sau đuổi theo tới, chođánh tới địa phương nào rồi, tốt nhất là đánh nhau tới lưỡng bại câu thương, để cho mìnhlàm ngư ông đắc lợi! Nếu có cơ hội, hắn không ngại làm kẻ xấu, ra tay tận diệt Dương Khaivà Nhạc Đông Chính.Cốc Hồng đang ảo tưởng trong lòng, bỗng nhiên một mùi máu tươi nhàn nhạt theo gió bayvào chóp mũi.
Khẽ ngửi một hơi, hắn biến sắc mặt.
Khi ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy ở dướiánh trăng, trên mặt đất cách chỗ mình trăm trượng, hình như có một người nằm vắt ngang.Dương Tam 166– Đây là… Cốc Hồng sắc mặt ngưng trọng, vận hết thị lực.
Người nằm vắt ngang trên đất kia,đầu hơi nghiêng, vừa lúc đối mặt với hướng nhìn của hắn, hắn có thể nhìn rõ khuôn mặt.– Nhạc Đông Chính! Cốc Hồng hoảng sợ, cột sống lạnh lẽo rùng mình một cái.
Nhạc ĐôngChính môn chủ Đoạn Nhạc Môn chỉ rời Hội đấu giá Tử Nguyên Thương Hội trước hắn mộtbước, không ngờ thời khắc này cả người là máu nằm ở đó, không nhúc nhích, sống chếtkhông biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT