Nha đầu kêu Tiểu Linh nhi quay đầu lại, chớp chớp đôi mắt to tò mò quan sát Dương Khai.
Nhưng mà rõ ràng là nàng không nhớ ra Dương Khai rồi. Tuy mười mấy năm trước hai người đã gặp qua tại Ngọc Thanh Sơn nhưng lúc đó Tiểu Linh nhi chỉ mới mở linh trí, rất nhiều chuyện cũng nhớ không quá rõ, chỉ là mơ hồ cảm thấy người trước mặt này có chút quen mắt mà thôi.
Dương Khai hướng về phía nàng lộ ra nụ cười cả người lẫn vật đều vô hại.
Trái tim của Loan Phượng lập tức máy động, e sợ Dương Khai nhìn trúng rồi bắt đi con gái của nàng, vội vàng nháy mắt ra dấu cho tỳ nữ bên cạnh, nói: - Dẫn xuống đi, chớ để quấy rầy Dương tiên sinh.
Tỳ nữ đó lập tức đáp: - Vâng!
Trả lời xong liền cầm tay Tiểu Linh nhi, cáo lỗi một tiếng sau đó chậm rãi rời đi.
Thấy Tiểu Linh nhi biến mất trong tầm mắt, Loan Phượng mới nhẹ nhàng thở ra một hơi. Nàng âm thầm tính toán trong đoạn thời gian Dương Khai ở hành cung này tuyệt đối không thể để Tiểu Linh nhi cùng hắn gặp mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play