Sắc mặt Phong Khê lập tức tái nhợt, cổ họng phát ra tiếng hầm hừ, lần trước Dương Khai nói thế, hắn và Diêu Trác đã đánh mất nhẫn không gian, lần này lại nói như vậy, thật không biết hắn sẽ giở công phu sư tử ngoạm đến mức nào. Hắn lập tức hiểu rõ cảm giác bất an lúc trước là đến từ đâu.
Phong Huyền cũng tỏ ra kỳ quái nhìn Dương Khai, rồi thản nhiên nói: - Ngươi đang đặt điều kiện với bổn tọa sao?
Dương Khai thờ ơ nhìn hắn nói:
- Nếu đại nhân muốn thu hồi Bích Huyết Kỳ Lân này, dĩ nhiên là phải chuộc lại, ngươi cũng đã trưởng thành, chẳng lẽ không biết trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí sao?
Phong Huyền cố nén lửa giận trong lòng, sắc mặt cực kỳ khó coi, hừ lạnh nói: - Bao nhiêu?
Dương Khai cười lớn: - Đại nhân sảng khoái thẳng thắn như vậy, quả là hơn xa con trai ngươi, với tính tình sảng khoái này, bổn thiếu cũng không đòi hỏi nhiều, chỉ cần chừng này là được.
Hắn đưa ra một ngón tay ra, thong thả quơ quơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT