- Ngươi cút ngay, chỗ này không có chuyện của ngươi! Tôn Vân Tú vung tay đẩy Tử Vũ sang một bên, cũng may tâm tình của nàng dao động rất lớn, nhưng ra tay cũng còn đúng mực, cũng không có ý làm Tử Vũ bị thương.
Sau đó, Tôn Vân Tú đến trước mặt Dương Khai, kéo cổ áo của hắn, không tốn chút sức xách lên, ngẩng đầu lạnh lùng nói: - Ngươi dám dùng sư phụ để đùa giỡn chúng ta, ta lập tức giết ngươi!
Nàng nói thì rất dữ, nhưng trong mắt không có chút sát khí, khí thế còn không bằng vừa nãy, có phần ngoài mạnh trong yếu.
Nàng nào muốn giết Dương Khai, rõ ràng là muốn dùng tu vi cao hơn bắt buộc Dương Khai nói thật.
Dương Khai liếc qua là nhìn thấu nàng lo lắng, cũng không chống cự, tùy tiện cho nàng xách lên, cười lạnh nói: - Ra tay đi, sao không ra tay đi?
Tôn Vân Tú cắn răng keng két, nhưng không có một chút dấu hiện ra tay giết người, chỉ quật cường trừng Dương Khai.
Dương Khai vung tay, bàn tay quét qua mặt nàng, quát: - Mở to mắt chó của ngươi xem cho kỹ, đây là vật gì!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play