Diêu Xương Quân không biết Dương Khai đang lo lắng điều này, chỉ nghe hắn nói lực lượng mạnh hơn còn tưởng rằng tiểu tử này đang dồn sức để ra tay, lập tức cả giận nói: - Tiểu tử, oan gia nên giải không nên kết, ta và ngươi hai người đều bị xui xẻo đưa vào đây, cần gì phải đánh đánh đấm đấm chứ, tìm đường thoát ra có phải tốt hơn không? Huống chi, tình trạng của ngươi bây giờ tuy rằng cường đại, nhưng nếu muốn giết lão phu cũng không nhất định làm được, lão phu cũng không phải là đất bùn dễ nhào nặn đâu.
Dương Khai nhìn lão lạnh lùng nói: - Nếu ngươi thật sự là Đế Tôn tam tầng cảnh, quả thật bổn thiếu giết không được, nhưng thần hồn của ngươi lại đang bị thương, trở thành tàn phế, vậy mà cũng dám ở trước mặt ta dương oai sao?
- Tàn... tàn phế? Diêu Xương Quân tức muốn lòi mắt, thẹn quá hóa giận, cho tới bây giờ chưa từng có ai dám nói chuyện với lão như vậy.
Dương Khai nói: - Bổn thiếu không có nhiều thời gian, trong vòng ba chiêu lấy mạng chó của ngươi vậy!
- Ngông cuồng! Lão phu muốn xem thử, ngươi làm như thế nào để lấy mạng ta trong vòng ba chiêu!
Diêu Xương Quân tức giận phát run, cảm thấy mình thật sự bị coi thường, trong lòng liền trào lên một cỗ ngạo khí, thầm nảy sinh tâm tư ác độc, nhất định phải khiến cho tiểu tử này đẹp mắt, cho hắn biết chó già cũng còn mấy cái răng.
Lão vừa nghĩ xong, bỗng nhiên Dương Khai ở đối diện chợt trở nên ngưng trọng, thốt ra từng chữ: - Hắc Đồng Luyện Ngục, Ám Hắc Vô Giới!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play