Nhiều đường như thế, rõ ràng có an toàn có nguy hiểm, chỉ là nhất thời Dương Khai không biết chọn thế nào, đành cắn răng chọn đại một cái chui vào.
Hắn vừa biến mất, Lam Huân cùng Tiêu Thần cũng đi ra khỏi ảo trận, vừa lúc nhìn thấy bóng lưng Dương Khai.
- Hả... Ánh mát Lam Huân lóe lên. - Còn nhanh hơn cả ta?
- Cái gì? Tiêu Thần ở đằng sau Lam Huân, không thấy phía trước, khó hiểu hỏi.
- Không có gì. Lam Huân lắc đầu, quay người nhìn lại, phát hiện hai người chỉ cách cửa vào mới có 10 bước chân, xung quanh một mảnh trống rỗng, không có dấu vết của người khác. Nàng biết rõ sự lợi hại của ảo trận này, cũng lười để ý sống chết của người khác, nói: - Tiếp tục đi!
Sau đó, hai người đến trước ngã rẽ, Lam Huân cố ý chọn một đường khác với Dương Khai mà đi.
Nơi này dù nhiều ngã rẽ, nhưng không tối tăm, xung quanh có đá phát sáng chiếu rọi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play