Thấy Dương Khai không nể mặt mình như vậy, Khương Trường Phong thần sắc ngượng ngùng, cũng không dây dưa gì nữa, dù sao cũng là chính lão không biết tự lượng sức mình muốn dùng thần niệm dò xét Dương Khai, nào biết được thủ đoạn của đối phương lại không ngờ quỷ dị như thế, một chút liền khiến mình bị thiệt thòi.
Hít một hơi thật sâu, bình phục lại khí huyết nhào lộn trong lòng, cưỡng chế tức giận, Khương Trường Phong nói: -Bằng hữu chính là vị tôn giả thứ ba của Tư Tinh kia?
Dương Khai nhìn lão một cái, không thèm để ý lời của lão, ngược lại đi tới bên cạnh bàn, cầm Kỳ Sơn Vân Vụ trà lên rót cho mình một chén, khẽ nhập một ngụm, gương mặt không tiếc tán dương: -Trà ngon, trà ngon a!
Gương mặt già nua âm trầm của Khương Trường Phong sắp toát ra một tầng sương mù, trong lòng hiểu rõ đối phương cố ý nói như vậy là bởi vì việc vừa rồi, đối phương không cho nể mặt mình như thế, quả thực khiến lão có chút muốn xuống đài không được, tuy rằng ở trong này người ngoài không thấy được, nhưng lão dầu gì cũng là Hư Vương Cảnh, chưa từng bị người nào coi thường như vậy,không khỏi hừ lạnh một tiếng: -Lão phu là Khương Trường Phong bát trưởng lão Tử Tinh, xin hỏi bằng hữu là vị tôn giả thứ ba của Tử Tinh ta?
Dương Khai mạn bất kinh tâm ngoáy ngoáy lỗ tai, dựa nghiêng vào ghế, khinh bạc nhìn lão, nói: -Lão già kia, ngươi dám tự xưng là lão phu trước mặt ai, hô bằng gọi hữu với ai?
- Ngươi…
Khương Trường Phong tức giận, toàn thân run rẩy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play