Trước mắt cơ hồ là thế cục hẳn phải chết, Tử Long biết mình bất kể như thế nào cũng trốn không thoát. Trong mắt của lão ta lóe lên một tia thần sắc không cam lòng, oán độc vô cùng nhìn chằm chằm về phương hướng của Dương Khai. Ngay sau đó trên tay bấm một cái pháp quyết, sắc mặt lập tức ửng hồng, cả người lại như khí cầu bành trướng vậy.
Từng đạo gân xanh phập phồng uốn khúc trên mặt của lão ta, thoạt nhìn rất đáng sợ. Cùng lúc đó, năng lượng dao động vô cùng bạo loạn truyền ra từ trên người của Tử Long.
- Không xong, người này muốn tự bạo! Sắc mặt của Quỷ Tổ đại biến, bàn chân cũng bắt đầu rút gân. Tuy rằng ông ta vào thời khắc này khoảng cách Tử Long chừng mười dặm, nhưng một Hư Vương lưỡng tầng cảnh tự bạo cũng không phải một chút khoảng cách này có thể san bằng. Một khi khiến Tử Long thật sự tự bạo, hư không của phương viên vài trăm dặm chỉ sợ cũng phải bị nuốt vào một cái. Quỷ Tổ không dám bảo đảm mình có thể bình yên vô sự dưới hình thế như thế. Ông ta lập tức biết được, Tử Long đây là sự thật bị ép đến cùng đường. Nếu không một Hư Vương lưỡng tầng cảnh cường giả sao lại chọn cách làm quyết tuyệt như vậy?
- Si tâm vọng tưởng! Biểu lộ của Dương Khai cũng ngưng trọng vạn phần, đưa tay điểm một cái, một viên hạt châu màu xanh nhạt bị tế ra. Ngay sau đó, hắn điên cuồng rót thánh nguyên cùng thần thức lực của mình vào bên trong. Thời gian ngắn ngủi một hơi thở, cả người Dương Khai tựa hồ đều trở nên uể oải. Còn viên hạt châu màu xanh nhạt lại nổi lên hào quang hơi yếu.
- Đi! Dương Khai trong nháy mắt đảo qua trên hạt châu. Một đạo hào quang yếu ớt tựa như lông trâu vậy, bay bắn ra theo tiếng trên hạt châu, đánh thẳng tới Tử Long. Mồ hôi lạnh trên trán của Quỷ Tổ chảy ròng ròng xuống, con ngươi cũng nhanh chóng trợn mắt nhìn. Ông ta ngây ngốc nhìn chằm chằm một đạo hồ quang nhìn như không bắt mắt chút nào, trong lòng chấn động mãnh liệt.
Bởi vì ông ta cảm nhận được một cổ khí tức hủy diệt từ trong đấy. Đó là lực lượng khiến ông ta không sinh được tâm tư đi ngăn cản. Loại lực lượng này, dường như vượt qua Hư Vương Cảnh, dường như chi phối một mảnh thiên địa này!
- Ha ha, sức cùng lực kiệt sao? Bổn tọa cho dù chết, các ngươi cũng đừng mơ tưởng tốt hơn! Tử Long cười thảm, châm chọc nhìn hồ quang nhỏ bé lại yếu ớt đánh úp lại từ bên phía Dương Khai, nghĩ đến hắn đã không thể ra sức. Nhưng lão ta chỉ có thấy Dương Khai đồng dạng dùng ánh mắt châm chọc đùa cợt nhìn chăm chú vào lão. Tử Long nhướng mày, đúng lúc này, hồ quang nhỏ bé yếu ớt đó đột nhiên bôn tập đến trước mặt mình, lóe lên một cái rồi biến mất trong tầm mắt của mình. Ngay sau đó, Tử Long cảm giác cả người tê rần, phảng phất bị Cửu Thiên Thần Lôi tăng thêm lên người vậy, cả suy tư của người đều cứng lại. Dư quang ở mắt của lão ta thấy được trên người mình nổi lên vô số đạo lôi hồ du tẩu, như linh xà vậy. Mà dưới lực phá hoại của lôi hồ đó, thân thể nhỏ bé yếu ớt của mình vẫn lấy làm kiêu ngạo lại bắt đầu vỡ ra tan tác. Một thân lực lượng cũng giống như mặt trời gay gắt rơi bông tuyết, nhanh chóng tan rã. Thân mình của lão ta phồng to lên, cũng với tốc độ cực nhanh khô quắt xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play